NHỮNG ĐIỀU RÚT RA SAU THỜI HLV Park

Việt Nam cần đặt mục tiêu lớn hơn sau thời HLV Park

Sau khi chứng kiến thất bại thê thảm của Việt Nam trước Thái Lan ở trận đấu cuối cùng của HLV Park, chúng ta có thể kết luận rằng:

Truyền thông đã làm cho đội tuyển bị overrated

Một trong những con dao hai lưỡi hiện nay ở Việt Nam đó chính là truyền thông. Khi đỉnh cao thì có thể sẵn sàng tung hộ lên trời, làm quá lên thành tích của đội tuyển Việt Nam. Các cầu thủ được báo chí và người hâm mộ hết lời ca ngợi. Điều này một phần đẩy lên sự tự cao, sự tự tin thái quá của một bộ phận cầu thủ. 

Qua thời đỉnh cao của HLV Park
Qua thời đỉnh cao của HLV Park

Sự đổi mới trong đội hình gần như không có

Một lứa cầu thủ tốt chỉ nên sử dụng trong hạn 2-3 năm sau khi giành chiến tích, sau đó sẽ lựa những nhân tố mới đi kèm với vài trụ cột cũ. Pansa Hemviboon, Adisak, Sarach Yooyen là 3 trong số vài cài tên còn sót lại từ thời 2018 của Thái Lan. 2 năm sau họ cũng dùng đội hình cũng như hồi 2018 nhưng cộng thêm nhiều cái tên chất lượng. 4 năm sau họ gọi toàn những gương mặt lạ lẫm, chủ yếu các cầu thủ trẻ kèm theo Theerathon. 

Không thể phủ nhận rằng chiều sâu đội hình của Thái thật sự tốt hơn Việt Nam. Trong khi đó chúng ta vẫn dựa dẫm quá nhiều vào lứa Thường Châu 2018 của HLV Park, khi họ đã qua thời đỉnh cao. 

Việt Nam cần lấy lại bình tĩnh sau thời HLV Park
Việt Nam cần lấy lại bình tĩnh sau thời HLV Park

Lứa U23 của HLV Park 2022 vô địch SEA Games và vào tứ kết U23 châu Á phải nói thực sự rất hay, nhưng tiếc rằng do vấn đề chiến thuật (hay vấn đề gì đó) mà ông Park vẫn bảo thủ. Gọi tập trung thì có nhưng chốt danh sách thì loại gần hết. Tiếc nhất Nhâm Mạnh Dũng, Nguyễn Văn Tùng và Khuất Văn Khang. Có thể ở CLB họ thi đấu underrated nhưng đôi khi trên tuyển, họ có thể là những nhân tố đột phá. Còn các trụ cột thì đã hết bài, bị đọc vị quá kỹ, không thể gây đột biến như giai đoạn 2018- 2019.

Cần xác định các mục tiêu lớn hơn sau thời HLV Park 

Sau khi liên tục thất bại tại bán kết AFF Cup 2018, Asian Cup 2019, Vòng loại World Cup,….dù cho Thái Lan bị underrated, bị chỉ trích nhiều. Nhưng từ những điều như vậy họ mới thực sự rút ra kinh nghiệm để có thể thành công như 2 kỳ AFF Cup gần đây. Bóng đá Thái Lan thực tế hơn Việt Nam nhiều, chỉ là họ thay đổi hơi chậm trễ nhưng nó xứng đáng. Lứa này dự sẽ gánh cả Đông Nam Á  thêm 1 thời gian dài nữa. 

Việt Nam cần đặt mục tiêu lớn hơn sau thời HLV Park
Việt Nam cần đặt mục tiêu lớn hơn sau thời HLV Park

Còn Việt Nam thì…quá chậm, quá tự cao chỉ mong muốn vô địch ao làng, không tập trung vào đầu tư lâu dài. Chúng ta có tầm nhìn WC 2026-2030 nhưng những gì chúng ta đã làm đâu vẫn chưa thấy. Nhất là ở các lứa trẻ khi chưa có thành tích gì quá nổi bật. Muốn thì muốn đi World Cup nhưng trước mắt vẫn thèm vô địch AFF Cup. Một mục tiêu quá thiển cận, đúng nghĩa quanh quẩn ao làng. 

Tại sao chúng ta không để AFF Cup làm bàn đạp cho các lứa trẻ như cách Thái Lan hoặc 1 số nước đã làm? Mà cứ để cho đội hình khá giừ đá? Biết là chúng ta có SEA Games, vô địch U17, U19, U23 ĐNÁ. Nhưng hãy cho các cầu thủ trẻ thi đấu cùng đàn anh để có thể rèn giũa, chuẩn bị cho những đấu trường xa hơn như Asian Cup hoặc World Cup, và để có thể thể hiện. 

Hy vọng sau thời HLV Park chúng ta sẽ đạt được các chiến lược tổng thể hơn nữa. 

“Run”

Mình xin trích câu nói từ rất lâu của Tony Buổi Sáng mà đến giờ đọc vẫn thấm:

“Trở lại Seagames, lứa U23 của HLV Park cũng vậy. Khi gặp đối thủ yếu hơn như Lào, Brunei Campuchia thì thôi, đá như lên đồng. Dội bom cả chục quả, làm tụi kia khóc như mưa, hẻm cho cơ hội dù một quả danh dự. Thế nhưng gặp tới đối thủ như Singapore hay Thailand, thì chân cẳng bắt đầu cuống. 

Ngôi sao tỷ này tỷ kia của HLV Park cũng chạy quanh sân như vận động viên điền kinh, cả trận chạm được bóng một lần đã là danh dự lắm. Có lúc đưa bóng vào khu vực gần khung thành đối phương rồi, cơ hội là rõ. Khán giả và bình luận viên gào lên, sút đi sút đi, nhưng không, anh không vẫn không sút. Vì anh té. Hai chân tự va vào nhau. Hình ảnh anh ngã nằm sõng xoài trên vạch 16m50 trông thật đáng yêu”

Đoạn văn trên nói về U23, nhưng thực tế đó cũng chính là những gì mà thầy trò HLV Park đã trải qua tại giải đấu năm 2022. Chúng ta tận dụng cơ hội quá kém, thường xuyên có những sai số trong khâu phòng ngự. Trong khi những trận đấu khác trước Myanmar, Lào, Malaysia, chúng ta lại thi đấu rất lên chân? Chúng ta có thể đổ lỗi cho áp lực sân khách hay gì đó. 

Nhưng chung quy lại, đó là do  tâm lý của chúng ta ở những đấu trường như thế này vẫn còn quá sợ sệt. Tuy rằng ở Asian Cup hay Vòng loại 3 World Cup vừa rồi chúng ta đá rất kiên cường. 1 phần cũng do chúng ta không được thương xuyên cọ xát với những đối thủ mạnh hơn để tăng cường bản lĩnh cho các cầu thủ. 

Biết là chúng ta từng giao hữu với Dortmund trước AFF Cup nhưng đó là đội hình 2 của nửa vàng vùng Ruhr. Với những cầu thủ thấm mệt, đá vô thưởng vô phạt để về nước nên chiến thắng đó cũng không thể nói được gì. Bóng đá Việt Nam cần được cọ xát với những người khổng lồ nhiều hơn để vững vàng tâm lý. 

Hy vọng sau thời HLV Park, đội tuyển Việt Nam sẽ có nhiều nhân tố mới sáng giá hơn, bứt phá hơn và có thể giành được nhiều mục tiêu lớn hơn. 

Xem thêm một số bài viết liên quan:

Văn Quyết nội binh số 1 V- league thời điểm hiện tại

Reivew nóng hổi trận derby Hà Nội Vòng 2 V league

Những vấn đề của Topenland Bình Định sau vòng 1 V league